Mẹ ơi, nếu có thể, con muốn có thêm hai người mẹ. Một người lo việc buôn bán, một người lo việc nhà, để mẹ con được nghỉ ngơi nhiều hơn…
Con đã từng vô tư nói vậy, vì con nghĩ đơn giản rằng nếu có thêm hai người mẹ nữa, mẹ sẽ bớt vất vả, bớt phải thức khuya dậy sớm. Nhưng giờ con biết rồi, trên đời này, dù có bao nhiêu người đi nữa, cũng không ai thay thế được mẹ…
Mẹ chỉ ngủ 4 tiếng một ngày, còn con lại vô tư ngủ đủ giấc
Con biết mẹ chẳng bao giờ kể về những gì mẹ đã làm, chẳng bao giờ mẹ nói mẹ mệt, nhưng con vẫn thấy hết.
3 giờ sáng, khi con vẫn còn say ngủ trong chăn ấm, mẹ đã lặng lẽ rời giường, một mình ra chợ sớm. Mẹ đi trong đêm tối, gió lạnh táp vào mặt, đôi vai nhỏ bé cõng trên mình bao gánh nặng. Cả thành phố còn đang yên giấc, nhưng mẹ đã bắt đầu một ngày dài, để lo cho con từng bữa ăn, từng bộ quần áo, từng cuốn sách đến trường.
Mẹ cứ lặng lẽ như thế, ngày này qua ngày khác, mà chưa bao giờ mẹ cho phép mình nghỉ ngơi.
Mẹ có thể là bất cứ ai, nhưng mẹ chỉ muốn làm mẹ của con
Con nghe mọi người nói, mẹ từng là cô giáo, từng đứng trên sân khấu, từng có giấc mơ của riêng mình. Nhưng khi con đến, mẹ gói ghém hết những ước mơ ấy lại, chỉ để lo cho con.
Mẹ không còn là cô giáo, nhưng mỗi khi con cần, mẹ lại kiên nhẫn dạy con từng bài học. Mẹ không còn là ca sĩ, diễn viên, nhưng mỗi lần con tập hát, tập diễn, mẹ lại ngồi đó, lặng lẽ góp ý cho con từng chút một.
Mẹ đã từng có một con đường riêng, nhưng mẹ chọn đi cùng con, để con không bao giờ phải bước một mình.
Bao nhiêu đam mê của con, đổi lấy bấy nhiêu vất vả của mẹ
Là một diễn viên – ca sĩ – người mẫu – vũ công nhí, con có thể thoả sức theo đuổi đam mê, nhưng con biết, mỗi lần con đứng trên sân khấu hay trước ống kính, phía sau luôn có một người lặng lẽ hy sinh.
Con còn nhớ như in một tháng trời ở Đà Nẵng quay “Once Upon a Time in Vietnam”, bộ phim do Mỹ và Singapore phối hợp sản xuất. Vì con là vai chính nên gần như ngày nào cũng quay từ sáng đến tối. Con quay vất vả bao nhiêu, mẹ cũng mệt bấy nhiêu.
Mẹ lại còn say xe… Những điểm quay xa từ Đà Nẵng ra Hội An hay các bối cảnh cách nhau khá xa, con biết mỗi lần lên xe mẹ vật vờ thế nào. Nhưng vừa xuống xe, dù có mệt đến đâu, mẹ vẫn lo lắng cho con từng chút một. Chỉ cần một cái ôm mẹ giữa lúc kiệt sức, con lại có thêm động lực để tiếp tục.
Mẹ đồng hành cùng con trong bao bộ phim, bao buổi diễn, nhưng con hạnh phúc nhất là ngày con được nhìn mẹ quay lại đóng hai tập phim cho Đài Bình Phước. Hôm ấy, con thầm biết ơn cô giáo của con đã “dụ dỗ” được mẹ lên màn ảnh một lần nữa. Vì một số trục trặc, phần quay của mẹ bị hoãn lại đến 5-6 tiếng. Trời nắng nóng, chờ đợi rất mệt mỏi, nhưng khi vào set, mẹ chỉ diễn một lần đã hoàn hảo. Con đứng bên ngoài, vừa ngưỡng mộ, vừa tự hào, cũng tự nhủ mình cần học hỏi mẹ nhiều hơn.
Mẹ vừa là người hùng, vừa là người bạn thân nhất của con
Ai cũng bảo mẹ là nữ cường, là người quán xuyến giỏi giang, là người phụ nữ mạnh mẽ có thể làm mọi thứ một mình. Nhưng con biết, mẹ cũng là một người rất hay cười khi con kể một câu chuyện ngốc nghếch, cũng là người hay khóc lén mỗi lần con bị áp lực hay mệt mỏi.
Mẹ không chỉ là mẹ, mà còn là bạn thân nhất của con. Mẹ luôn lắng nghe con, không bao giờ ép con phải trở thành một ai đó, chỉ mong con hạnh phúc với chính mình.
Mẹ ơi, con biết hết rồi…
Mẹ làm nhiều việc, sức khoẻ mẹ không tốt, mẹ hay ho, hay cảm. Nhưng dù có sốt, mẹ cũng chưa bao giờ huỷ bất kỳ buổi diễn nào của con. Vì mẹ luôn muốn con có được những gì tốt nhất.
Trên đời này, hầu hết những gì đẹp đẽ đều có rất nhiều – bầu trời có hàng nghìn vì sao, mặt đất có muôn triệu bông hoa. Nhưng trên cả thế giới, con chỉ có một người mẹ.
Mẹ đã dành cả thanh xuân để yêu thương con, nâng đỡ con. Mẹ đã quên đi những ngày mệt mỏi của chính mình, chỉ để con có những ngày tháng vui vẻ.
Mẹ ơi, con biết hết rồi…
Và con yêu mẹ nhiều lắm!
Phạm Hiếu Trung kể về mẹ Mai Thi
Tuyết Hường ghi